MỘT TẾ BÀO TÍNH NỮ

/một tế bào tính nữ/

Trong mỗi và từng cá nhân chúng ta, bất kể nam hay nữ, đều có những tế bào tính nữ - những tế bào khiến ta giàu cảm xúc, tinh tế, mềm mại, thấu cảm, yêu thương và sáng tạo.

Đồng thời, đó là những tế bào đã bị chối bỏ, đè nén và đàn áp; rất nhiều, rất lâu.

Những cậu bé được dạy bảo không nên như các cô gái: đừng có uỷ mị, không khóc…

Những cô bé cũng được nuôi dưỡng với tư duy đừng trở thành con gái: phải mạnh mẽ lên, đừng có nhạy cảm thái quá.

Tôi còn nhớ khi mình còn bé, tôi đã bị cả lớp chế nhạo và xa lánh vì quá điệu đà. Hồi đó, tôi chán ghét tính điệu của bản thân, tin rằng điệu là một tội to lắm.

Ở nơi tôi và bạn lớn lên, cảm xúc là sai trái, nó khiến chúng ta phán đoán sự việc sai lầm và thiếu khách quan. Cảm xúc là yếu đuối. Cảm xúc là phiền phức. Cảm xúc là không chuyên nghiệp, vân vân và mây mây.

Những niềm tin đó khiến tôi không khỏi suy tư: vậy liệu nếu không còn cảm xúc, thì điều gì sẽ gắn kết chúng ta với nhau? Thiếu đi xúc cảm, điều gì sẽ kéo loài người ra khỏi sự cô độc đến tận cùng và tuyệt diệt của nhân loại?

Phải mất nhiều năm sống trong sự giận dữ thường trực và cô độc thì tôi mới học được rằng tính nữ, cảm xúc và sự nhạy cảm không phải là một tội lỗi, mà là một đặc ân. Thay vì những con dao sắc nhọn tàn phá của lửa giận, tế bài tính nữ trong tôi nhẹ nhàng ôm lấy những cơn giận và chuyển hoá nó thành sự thấu cảm và tình yêu thương. Và chính sự mềm mại ấy đã và đang xoa dịu cả những người xung quanh tôi nữa.

Là một người cảm xúc, tôi có thể cảm nhận rõ ràng những xao động và bất ổn trong tôi, và đôi khi chúng lớn lao đến nỗi tưởng chừng có thể nuốt chửng tôi. Nhưng nó khiến tôi mạnh mẽ và yêu thương. Nó giúp tôi nhìn thấu cảm xúc của anh trước khi anh cảm nhận được, giúp tôi vỗ về những cảm xúc chuếnh choáng của anh trước khi anh sụp đổ mà chẳng hay chẳng biết. Tôi có thể lắng nghe trực giác mách bảo, nhìn trước được những điều mà anh cho là vô lí. Tôi có thể cảm nhận từng cơn gió thoảng nhẹ qua làn tóc, một nụ cười đẹp đẽ trên môi anh. Từng điều nhỏ bé lấp lánh của cuộc sống này, tôi đều có thể cảm nhận và ôm chúng vào lòng.

Tôi là một người nhiều cảm xúc, và đôi khi nó khiến tôi thật tròng trành và yếu đuối.

Nhưng đó là một đặc ân, đặc ân mà tế bào tính nữ trong tôi ban tặng.

Trong mỗi và từng cá nhân chúng ta, bất kể nam hay nữ, đều có những tế bào tính nữ - những tế bào khiến ta giàu cảm xúc, tinh tế, mềm mại, thấu cảm, yêu thương và sáng tạo. Xin đừng đè nén chúng, thay vào đó, hãy trân trọng tính nữ bên trong mỗi chúng ta, bạn nhé.

By Thanh Alice

 
 
Previous
Previous

VẺ ĐẸP RIÊNG BIỆT CỦA NỖI BUỒN

Next
Next

TRAP BOY, TRAP GIRL, GHOSTING - KẺ CHẠY TRỐN NHỮNG CUỘC TÌNH