LƯNG CHỪNG CUỘC ĐỜI
Khi còn đôi mươi, tôi từng mộng mơ sau này sẽ viết một cuốn sách về những chơi vơi của tuổi trẻ, của tuổi lần đầu xa nhà, lần đầu ra đời, giữa lưng chừng dại khờ và chín chắn, của khủng hoảng và những rực rỡ…
Thế rồi tôi 22, rồi 25…, cuốn sách trong mơ vẫn chưa được trang nào, vậy mà những khủng hoảng chưa từng dừng lại, còn sự bình yên ổn định mà tôi ngóng đợi vẫn chẳng thấy đâu.
Và bây giờ, tôi đã 28 gần ngấp nghé 29, vẫn choáng váng với những thử thách của cuộc đời. Cuối cùng tôi cũng hiểu rằng, “ổn định” (stability) chỉ là một ý niệm không thực của loài người. Và rằng, cuộc đời về cơ bản là luôn thay đổi, vô định, và… lưng chừng.
Nhiều khi, tôi không hiểu được sự sợ hãi trước những thay đổi của loài người. Theo nguyên lý về sự phát triển, bản chất của mọi sự vật hiện tượng đều là thay đổi và vận động phát triển. Vậy nên mọi biến động chênh vênh trong đời ta đều là hiển nhiên, là khách quan, không bao giờ phụ thuộc vào ý thức của con người. Dù muốn hay không thì dòng đời vẫn xoay vần và biến đổi, vậy cứ sợ hãi và né tránh thì có ích gì đây?
Tôi từng là một học sinh chuyên văn trong suốt 10 năm, chuyển sang học ngoại ngữ là điều tôi chưa bao giờ nghĩ đến. Nhưng đó là câu chuyện đời tôi: một cô gái rẽ ngang sang một chuyên ngành mình không giỏi, và mất 2 năm đầu đại học trong vật lộn trầy trật vì sự yếu kém so với các bạn cùng lớp. Càng nỗ lực, tôi lại càng nhận được những lời chê bai, những phủ nhận và những điểm số đáng thất vọng. Trong đúng lúc bị rũ sạch niềm tin cũng như động lực, tôi tham gia một buổi giao lưu về triết gia Hamvás Bela và nhận được một câu nói đã thay đổi cuộc đời tôi. Tôi biết nghe có vẻ sáo rỗng và khó tin khi nghĩ một câu nói có thể thay đổi nhận thức và cuộc đời một người. Nhưng đôi lúc, khi bạn cần phải nghe điều gì đó, khi bạn sẵn sàng lắng nghe điều đó và một thông điệp đến với bạn. Tất cả chỉ chờ đợi đến giây phút này để bên trong bạn được thắp lên ngọn đèn sáng tỏ.
Câu nói đó là: “Nếu ta trong tận cùng tuyệt vọng, nếu ta cảm thấy nghẹt thở với những mâu thuẫn nội tại, nếu ta phải vật lộn đấu tranh với những nghịch cảnh… thì đó chính là lúc ta chuẩn bị phát triển và chuyển hoá rực rỡ hơn.” Hay nói cách khác, mâu thuẫn tạo nên sự phát triển (Quy Luật Mâu Thuẫn - “Conflict Theory”).
Thông điệp ấy đã mang lại cho tôi muôn vàn niềm tin và sự vỗ về. Bởi tôi biết rằng, những biến động và khủng hoảng tôi đang trải qua không phải là một điềm gở, một sự bất công… mà là một lời báo trước, một dấu hiệu của sự phát triển đang đợi chờ.
Bài học đó vẫn đồng hành và có ý nghĩa với tôi đến tận bây giờ. Mỗi khi tôi gặp sóng gió tưởng chừng sắp bị quật ngã, tôi lại tự nhắc nhở bản thân rằng: đằng sau những mâu thuẫn này là một món quà, và một phiên bản Thanh xịn xò hơn. Ý niệm ấy giúp tôi lạc quan và thả lỏng hơn, để có thể nhìn những điến động như cơ hội; để có thể mỉm cười, rằng, không phải là mệnh mình khổ, mình bất bình thường. Chỉ là, lưng chừng và chênh vênh là bản chất của cuộc đời, ai ai rồi cũng phải trải qua những biến động. Vậy nên, thay vì để nó nuốt chửng mình trong sự sợ hãi, hãy mở lòng xem vũ trụ chuẩn bị mang tới cho mình món quà gì đây?
by Thanh Alice