XA NHÀ VÀ Ý NGHĨA CỦA NHỮNG ĐỔI THAY

 

"...Và thế là chúng ta cứ dấn thân, như con thuyền nhỏ dội ngược những cơn sóng, tiến thật xa về phía trước."

Xa Nhà - Nỗi Niềm Phổ Biến Của Thời Đại

Ai trong chúng ta rồi cũng sẽ phải trưởng thành, và rời xa ngôi nhà an toàn thời thơ ấu của mình. Có thể là khi bạn đi học đại học, hoặc đi làm ăn xa, hoặc kết hôn... Đó là điều hiển nhiên của cuộc đời này, rằng ta luôn vận động phát triển, đồng nghĩa với việc dấn thân vào những bước ngoặt, những đổi thay. Và sống xa nhà là một trong những bước ngoặt đấy. Có nhiều người có thể dễ dàng chấp nhận điều đấy và hân hoan đón chờ những sự kiện mới mẻ. Nhưng với nhiều người khác, việc này thật chẳng dễ dàng gì và đem lại cho họ nhiều cảm xúc bất ổn. Trong đó có mình.

Ngẫm lại cuộc đời mình, mình đã đi qua thật nhiều chuyến đi dài. Đầu tiên là những năm tháng lên Hà Nội học đại học. Mình nhớ hồi đó mình đã háo hức lên Hà Nội biết bao nhiêu. Mình mong chờ vào một cuộc sống mời, tự lập, được tự do làm điều mình thích không lo bố mẹ mắng mỏ. Nhưng chỉ ngay sau 3 ngày đầu lên Hà Nội, viễn cảnh tươi đẹp mà mình mơ mộng đã tan thành bong bóng. Chào đón mình là những con đường xa lạ, những con người lạ lẫm, chẳng biết đi đâu, làm gì và cùng ai. Lần đầu tiên mình chợt nhận ra, thế giới này to lớn đến lạ, còn mình thì thật nhỏ bé. Có lần trên đường đi học về, mình nhìn thấy quán Vịt Om Sấu và đã không kiềm dc nước mắt vì nhớ đến món này mẹ từng nấu cho mình ăn. Hoặc vào một đêm đông lạnh phi xe máy về nhà, mình bỗng thấy những chiếc xe lướt qua mình, những gương mặt vội vã sao mà xa lạ và vô cảm. Nó khiến lòng mình bồn chồn không yên đến mơ hồ, rằng mình chỉ là một lãng khách mộng du trên đất Hà thành rộng lớn này. Có lẽ những bạn sống xa nhà cũng sẽ có cùng trải nghiệm với mình, rằng nỗi nhớ nhà và cảm giác cô đơn lạc lõng có thể ùa về một cách rất ngẫu nhiên và bất chợt như vậy, chẳng hề báo trước lấy một lời.

BÀI HỌC VỀ SỰ TRÂN TRỌNG

Nhưng rồi dần dần theo thời gian, chúng ta sẽ làm quen được với môi trường mới. Chúng ta bắt đầu biết tận hưởng những điều mới mẻ, những người bạn mới, những thói quen mới, và mọi thứ dần trở nên dễ thở hơn. Cuộc sống là thế, ta học cách thích nghi và bước tiếp. Và cũng sẽ chẳng có cảm xúc nào là vĩnh viễn cả, kể cả nỗi cô đơn và nhớ nhà. Nhưng mình tin rằng, những cảm xúc ấy vẫn yên náu ở một ngóc ngách nào đó trong bạn, để rồi trong một dịp đặc biệt nào đó, nó lại khiến con tim ta thổn thức, nó nhắc ta rằng ta có một nơi để về. Và đó không phải là một điều xấu xa gì hết, đó là một cảm xúc thật đẹp.

Mình tin rằng, đằng sau mỗi bước ngoặt, sự kiện trong cuộc đời luôn là một ý nghĩa, bài học nào đó. Còn bạn thì sao? Hãy thử cùng nhau quán chiếu lại một chút: bạn đã nhận được những điều tuyệt vời, những ý nghĩa gì từ việc sống xa nhà? Với mình, sống xa nhà đã dạy cho mình thật nhiều: về lòng dũng cảm, sự độc lập, những cơ hội, sự trưởng thành... nhưng trên hết là việc trân trọng những gì mình đang có và tận hưởng giây phút của hiện tại. Để mình biết rằng, sẽ không ai có thể ở bên mình mãi, kể cả những người thân thương nhất. Cuộc sống vẫn tiếp diễn, như những con sóng xô ta tiến về phía trước và đẩy ta ngày một xa khỏi bến bờ ban đầu. Vậy nên, thay vì mải ngoái đầu tiếc nuối, hay lo lắng về những con sóng trước mặt, thì hãy tận hưởng trọn vẹn, ở đây, ngay lúc này, đó là món quà tuyệt vời nhất ta có thể trao cho người thân và chính bản thân mình. Nếu không có những buổi tối muộn lạc lõng và khóc thầm trên đường phố mơ hồ nơi đất khách thì mình sẽ chẳng thể thấy nhẹ nhõm và bình yên khi ngồi trên xe để bố đón về nhà. Phải đi thật xa thì ta mới biết những giây phút quây quần bên gia đình ko phải là một điều hiển nhiên, mà là một món quà, để ta biết yêu thương và trân trọng hơn.

LÀ CƠ HỘI CHỨ KHÔNG PHẢI SỰ ĐÁNH ĐỔI

Sau 6 năm đi học và làm việc trên Hà Nội, thường xuyên quăng mình trên những chuyến xe khách về quê thì mình hiểu ra rằng mình thích được ở gần gia đình. Hồi đó mình cứ băn khoăn mãi có nên từ bỏ công viêc mình đang có trên Hà Nội để về Hải Phòng bắt đầu lại từ đầu không? Cái suy nghĩ ấy luôn day dứt trong mình, chưa bao giờ nguôi ngoai. Và mình nhận ra một bài học rằng: nếu ta phớt lờ tiếng nói của con tim, thì nó vẫn sẽ mãi ở đấy, làm phiền bạn, thôi thúc bạn về điều bạn muốn làm. Bạn sẽ chẳng bao giờ biết được sẽ ra sao nếu bạn không làm, và cái suy nghĩ nếu như ấy sẽ mãi dằn vặt bạn. Vậy nên lựa chọn đi theo con tim là sáng suốt hơn cả. Hạ quyết tâm, cùng với sự ủng hộ của anh người yêu, mình hăm hở thu xếp về hẳn nhà. Quyết định này đã trao cho mình quá nhiều điều tuyệt vời đến nỗi mình chưa bao giờ phải hối tiếc vì nó hết. Thời gian đó mình đã luôn trong trạng thái biết ơn những gì mình đang có mỗi ngày và chẳng muốn thay đổi bất kì điều gì cả. Thế là, mình chần chừ nhận lời cầu hôn của người bạn đời. Mình sợ hãi khi phải bỏ lại và đánh đổi những thứ mình có cho những thay đổi sắp tới. Tất nhiêu mình muốn được đồng hành cùng chàng, nhưng sang một đất nước xa lạ thì không hẳn. Lòng mình cứ chênh vênh và không yên như vậy một thời gian dài, và mình đã phải tìm đến những công cụ hỗ trợ như viết Morning Pages và Khai Vấn để lòng có thể nhẹ nhàng và sáng tỏ hơn.

Sau này, mình học được rằng, những bước ngoặt, thay đổi trong cuộc đời mình không phải là những đánh đổi, mất mát như mình nghĩ. Trái lại, đó là những cơ hội để mình được vận động phát triển và có trong tay nhiều hơn. Bước ngoặt lên Hà Nội sống xa nhà đã cho mình cơ hội được tiếp xúc với thật nhiều kiến thức, lĩnh vực mới mẻ, để mình khám phá ra năng lực và giá trị của bản thân. Bước ngoặt thay đổi nghề nghiệp cho mình bài học về đam mê và định danh cá nhân. Bước ngoặt trở lại quê nhà dạy mình bài học về lắng nghe tiếng gọi con tim và phớt lờ những tiếng nói lao xao của thế giới bên ngoài... Mỗi chặng thay đổi qua đi, mình nhìn lại, và thấy biết ơn nhiều hơn là khổ đau. Những điều mình nghĩ rằng sẽ mất khi phải thay đổi thì vẫn vẹn nguyên ở đây, còn mình thì gặt hái thêm được thật nhiều món quà trên hành trình này. Thật ngốc nghếch làm sao khi ta tin rằng ta chỉ có thể có một và làm khó mình trong những lựa chọn. Ví dụ như ta chỉ có thể chọn nhiều tiền hoặc là nhàn hạ, cuộc sống bình yên hoặc nhiều thành tựu, trai đẹp hoặc là trai tốt... Đó chính là niềm tin giới hạn đã ngăn trở ta bước ra khỏi vòng an toàn và dấn thân tới những cơ hội phát triển. Bản thân cuộc sống là sinh sôi vận động và phát triển không ngừng, vậy nên sẽ thật mệt mỏi nếu ta cứ cố phải đi ngược lại với điều tự nhiên đó.

LÀM SAO ĐỂ NHẸ LÒNG HƠN?


Hiểu được ý nghĩa của mỗi chuyến đi không có nghĩa là lòng mình đã có thể thôi xôn xao mỗi khi phải sống xa nhà. Loài người là sinh vật kì lạ với thật nhiều xúc cảm. Sự kiện chuyển sang Sing bắt đầu cuộc sống mới với chồng khiến tâm trạng mình khá bất ổn và mình đã khóc nguyên ngày đầu tiên khi mới bước chân đến đất nước lạ này. Nhưng các bạn đừng lo, trong giây phút ngồi đây thủ thỉ cùng các bạn thì lòng mình đã bình an hơn rất nhiều rồi. Mình cũng mong rằng bài viết này có thể mang lại bình an cho những ai cũng đang sống xa nhà và phải đứng trước những sự thay đổi bỡ ngỡ và lạc lõng. Dưới đây là những điều đã giúp mình cảm thấy nhẹ lòng hơn, hi vọng cũng sẽ có ích với các bạn.

1. Ôm Ấp Cảm Xúc Của Mình
Đầu tiên, bạn hãy dũng cảm nhận diện cảm xúc của mình: bạn đang cảm thấy thế nào, cảm xúc ấy đang hiện diện ở phần nào trên cơ thể bạn? Hãy trung thực với cảm xúc này và để nó được hiển lộ tự nhiên thay vì che dấu hoặc cố gắng phớt lờ chôn vùi nó. Buồn một chút, hoang mang, cô đơn, yếu đuối một chút chẳng có gì xấu cả. Nếu muốn khóc hãy cứ khóc, nếu muốn chia sẻ hãy cứ chia sẻ, và rồi bạn sẽ thấy nhẹ lòng hơn.

2. Viết Reflection
Một công cụ luôn vô cùng hữu hiệu với mình mỗi khi cảm xúc mình bất ổn đó là VIẾT. Với mình, viết cũng như thiền vậy. Nó giúp mình được buông xả bớt những cảm xúc không dễ chịu và nhìn thấy rõ bản thân cũng như sự việc. Từ đó mình có thể nhẹ lòng và sáng tỏ, lạc quan hơn. Hãy thử viết Morning Pages - 3 trang vào mỗi buổi sáng nhé. Đây là 1 công cụ viết vô cùng vi diệu được giới thiệu trong cuốn sách The Artist's Way. Nếu cần, bạn có thể inbox mình để mình gửi hướng dẫn viết Morning Pages nha.

3. Kĩ Thuật Scalling của Khai Vấn
Một xu hướng phổ biến của chúng ta khi gặp phải những khúc mắc hoặc trạng thái bất ổn là vội vã mong muốn bản thân sớm thoát khỏi tình trạng này. Điều này chỉ làm mọi việc trở nên tệ hại và bất lực hơn. Đó là lí do khi được tiếp xúc với kĩ thuật Scalling của khai vấn, mình đã ước sao cả vũ trụ đều biết đến nó. Nội dung của kĩ thuật này giúp bạn đánh giá được tình trạng hiện tại của bản thân, để bạn nhận thức được rằng bạn đang trên một tiến trình, tốt hơn ngày hôm qua, và mỗi ngày bạn lại bước thêm một bước tiến gần hơn tới mục tiêu. Ví dụ, ngày hôm nay mình đánh giá trạng thái của mình thật bất ổn, dễ dàng oà khóc tủi thân khi nhớ nhà. Nhưng khi so sánh nó với ngày hôm qua thì đã có bước tiến rồi, vì mình đã bắt đầu chịu ghi nhận những điều tốt lành của môi trường mới thay vì phớt lờ nó. Và mình nhận ra qua mỗi một ngày, mình lại tiến gần hơn tới mục tiêu để có được sự bình an và vui vẻ trong cuộc sống xa nhà. Thế là, mọi thứ bỗng trở nên sáng tỏ và tích cực hơn. Nếu bạn cần một người hỗ trợ trên hành trình xử lý những cảm xúc không dễ chịu thì đừng ngại ngần đặt lịch trò chuyện khai vấn cùng mình nhé.

KẾT


Có những người yêu thích sự mới mẻ và đổi thay, lại có những người chỉ mong sao tĩnh lặng và bất biến. Nhưng dù là gì đi chăng nữa, thì bạn cũng không bao giờ phải thấy có lỗi vì cảm xúc của bản thân cả. Và nếu bạn đang thầm khóc hay cảm thấy cô đơn vì sống xa nhà, thì hãy cũng nhớ rằng có mình ở đây, cùng rất nhiều rất nhiều người khác, đang chia sẻ nỗi lòng này cùng bạn. Đó đều là những cảm xúc thật đẹp, nó cho thấy một phần tràn đầy tình yêu thương, một góc rất người và sinh động cảm xúc của bạn. Vì vậy, hãy trân trọng và ôm ấp những cảm xúc ấy nếu có thể, để rồi bước tiếp thật lạc quan, thật vững tin, cao hơn và xa hơn... bạn nhé.

“…Và thế là chúng ta cứ dấn thân, như con thuyền dũng cảm dội ngược những cơn sóng, tiến thật xa về phía trước.”

 
 
Previous
Previous

I Am Enough

Next
Next

1/5 GIÂY ĐỂ YÊU BẢN THÂN