1/5 GIÂY ĐỂ YÊU BẢN THÂN
"1/5 giây – đó là thời gian để ta phải lòng một người."
Mình từng đọc được rằng: chúng ta chỉ mất 1/5 giây để có thể phải lòng một ai đó. Mình đã khá ngạc nghiên vì chúng ta có thể dễ dàng rơi vào lưới tình đến vậy. À, người ta thường gọi đó là tình yêu sét đánh. Chúng ta thậm chí chẳng biết lí do vì sao ta lại yêu người ấy, dù chỉ là qua một ánh mắt khẽ chạm. Ừ thì..., tình yêu đâu cần lí do.
Vậy tại sao, chúng ta không thể dễ dàng yêu thương bản thân như cách chúng ta dễ dàng yêu một ai khác? Chúng ta không hài lòng, thậm chí chán ghét bản thân vì chúng ta không đủ xinh, không đủ cao, không đủ thon thả, không đủ thông minh, không đủ tài giỏi, không đủ hấp dẫn... Tại sao, yêu một ai đó chẳng cần lí do, vậy mà yêu thương bản thân lại cần nhiều điều kiện đến vậy?
Từ hồi bé xíu xiu, qua những câu chuyện cổ tích ba kể, mình đã ước mơ mình được làm nàng công chúa điệu đà, được mọi người yêu thương. Mình thích diện những chiếc váy bồng bềnh, tết tóc thật dài. Vậy mà nàng công chúa lại không được mọi người yêu quý như trong truyện cổ tích. Mình hồi bé hay bị các bạn xa lánh, các bạn chê mình điệu chảy dớt và gọi mình là Thanh Điệu. Hồi ấy, mình nghĩ chắc điệu là một cái tội to lắm. Thế là mình cố tỏ ra mình không điệu đâu. Mình giả vờ cũng chơi Audition, chơi Yahoo như các bạn để không lạc quẻ. Mình tập tành nghe nhạc rap, nghe nhạc US - UK để có vẻ sành điệu bắt trend như các bạn. Mình hùa theo những thú vui của đám đông. Dần dần, các bạn cũng chấp nhận mình vào vòng bè bạn. Tuy nhiên, các bạn vẫn nói xấu sau lưng mình và thậm chí còn vẽ tranh biếm hoạ về mình nữa. Những lời nói dối, chém gió của mình dần bị bóc mẽ và các bạn ấy gọi mình là Thần Điêu Đại Hiệp. Mình đã tủi thân và khóc thật nhiều, nhưng mình lại chả thể giận dỗi bỏ chơi, vì mình cần được yêu thương quá. Đó có lẽ là quãng thời gian tồi tệ nhất đời mình, một tuổi thơ không có kỉ niệm gì đáng nhớ; và mình cố gắng chôn chặt trong tim. Sau này, khi mình đã trưởng thành và biết đối xử tốt hơn với bản thân, mình đã tự hứa với chính mình rằng sẽ không bao giờ cố gắng thay đổi bản thân chỉ để chiều lòng người khác. Mình sẽ chỉ là chính mình thôi, mình chẳng cần phải là ai khác. Nếu mình không thể tự yêu thương và trân trọng chính bản thân mình thì làm gì còn ai có thể đây?
Yêu Thương Bản Thân Như Mình Vốn Là.
Là con gái, mình tin rằng, nếu không xinh đẹp thì cũng khí chất, không thon thả thì cũng đầy đặn, không quyến rũ thì cũng tao nhã, không thông minh thì cũng ngốc nghếch đáng yêu, không mạnh mẽ thì cũng dịu dàng đằm thắm. Mỗi chúng ta sinh ra đều là một cá thể độc nhất vô nhị không ai giống ai. Chính bởi chúng ta không hoàn hảo, nên chúng ta mới là độc nhất vô nhị, là tiểu hành tinh toả ánh sáng khác biệt so với vô vàn hành tinh khác trong vũ trụ này. Trước đó, mình đã ngốc nghếch bắt chước ánh sáng của những hành tinh khác, đánh đổi sự đặc biệt của bản thân chỉ để nhận lấy những tình cảm không thật lòng, những lời ác ý, những tổn thương... Thật vô nghĩa biết làm sao. Vậy nên, nếu như, mình nói nếu như thôi, bạn thấy mọi người xung quanh đối xử chẳng tốt lành với bạn, thì bạn hãy thử hỏi bản thân xem: Mình đã yêu thương và đối xử tử tế với chính mình chưa?
Mình biết, yêu bản thân với nhiều nguời không phải chuyện dễ dàng hoặc tự nhiên mà có. Yêu bản thân là một món quà, một nét đẹp, một khả năng, và đôi khi là cần phải học. Các bạn hỏi mình làm thế nào để yêu bản thân? Mình nghĩ chắc các bạn cũng có ai đó để yêu thương vô điều kiện: một bé thú cưng, một mối tình crush thầm, hoặc con cái của các bạn. Các bạn hãy thử lập ra một danh sách cách mình yêu thương họ và rồi thực hiện từng điều trong danh sách ấy với chính mình xem. Ví dụ, mình có một chú cún cưng tên Dope và đây là danh sách của mình:
• Cứ nhìn thấy Dope là khen em ấy dễ thương, vuốt ve bộ lông mượt của em ý
• Luôn tự hào thấy em ấy là chú cún đáng yêu và thông minh nhất quả đất, không so bì em ấy với những chú cún khác
• Dành thật nhiều thời gian cho em ấy
• Lên mạng tìm hiểu thật nhiều cách để chăm sóc sức khoẻ cho em ấy
• Luôn cố gắng đáp ứng những nhu cầu của Dope (sở thích đồ ăn, mong muốn đi dạo, cần đi vệ sinh ở tấm lót sạch...)
• …
Vì những điều ấy mình có thể trao đi dễ dàng cho Dope, nên mình thấy cũng không quá khó để thực hiện với chính mình. Và mỗi khi nhìn bé Dope vui vẻ hớn hở từng giây từng phút khi được yêu thương vô điều kiện, mình tin rằng mình cũng sẽ hạnh phúc như thế nếu mình cũng biết yêu thương chăm sóc bản thân. Mình yêu Dope chỉ vì Dope là Dope thôi, chẳng có lí do gì, cũng chẳng cần đáp trả điều kiện gì. Vậy nên bạn cũng hãy yêu bản thân bạn như bạn vốn là nhé.
Tha Thứ Cho Những Lỗi Lầm Của Bản Thân.
Mình nhớ, lần đầu mình gặp bé Dope, mình đã thấy tim mình muốn rụng ra vì sự đáng yêu của em. Và mình đã yêu em ngay từ khoảng khắc đầu tiên ấy, dù em chỉ là chú cún lai, hơi hôi và lắm lông, lại còn đanh đá sủa lắm nữa. Mỗi lần em ấy đi tè bậy, mình tức lắm, mình dọn mệt nghỉ, nhưng mình chẳng nỡ đánh em. Mình vẫn yêu thương ôm em ý vào lòng và tha thứ hết. Vậy mà mình nhớ có lần mình làm bài không đạt điểm cao, mình đã trách cứ bản thân thật nhiều, Mình cứ khổ sở với kết quả ấy thật lâu và đến tận mãi sau này vẫn cho rằng mình là kẻ thất bại. Thật là kì cục ha. Chúng ta có thể dễ dàng trao đi yêu thương và thứ tha, nhưng lại chẳng thể đem điều đó cho chính bản thân mình. Mình từng đọc trong cuốn sách Bốn Thoả Ước rằng: "Con người là sinh vật duy nhất trên trái đất phải trả giá hàng ngàn lần cho cùng một lỗi lầm." Chúng ta phạm sai lầm, chúng ta tự xét xử, chúng ta thấy mình có tội, và chúng ta tự trừng phạt mình. Công lý được thực thi thế là đủ. Nhưng không, tréo ngoe thay chúng ta lại có một bộ nhớ mạnh mẽ. Mỗi lần nhớ lại, chúng ta lại phán xét mình, chúng ta lại cảm thấy có tội, lại tự trừng phạt mình, và cứ thế, lặp đi lặp lại. Đến là khổ. Nếu mình nhớ mãi tội tè bậy của bé Dope, thế thì ngày nào mình cũng phải tét đít bé mất. Thế thì khác nào ngược đãi động vật! Lại soi chiếu về chuyện trả giá lỗi lầm của chúng ta, chẳng phải thế là ta cũng đang tự ngược đãi hay sao? Mình nghĩ, trách phạt bản thân một lần là đủ rồi. Sau đó, chúng ta hãy biết ơn những lỗi lầm, rút ra những ý nghĩa bài học để bước tiếp và rồi tha thứ cho bản thân nhé. Vì chúng ta xứng đáng được nhẹ lòng và hạnh phúc mà.
Chậm Lại Một Chút, Dành Thời Gian Cảm Nhận, Lắng Nghe & Chăm Sóc Bản Thân.
Nhìn chồng mình và mình bây giờ như chuyện ngôn tình chứ thời mới yêu cũng hâm hấp lắm. Bọn mình từng chia tay vì chán, vì hết cảm xúc cơ. Hồi ý, chồng mình luôn dành rất nhiều thời gian cho mình, nhắn tin gọi điện cho mình liên tục, luôn đặt mình lên làm ưu tiên dù bận đến đâu. Mình có thể cáu kỉnh vô lí đến nào đi nữa thì chàng cũng nhịn cũng chiều. Điều đó là rất tuyệt, nhưng lại chưa phù hợp với bọn mình tại thời điểm đó, vì mình lúc ấy còn là một cô gái nhiều sợ sệt, ngại ngần yêu thương và chưa dám trao đi hết lòng vì những tổn thương tuổi thơ. Còn chàng thì lúc ấy quả thật chưa biết yêu thương bản thân. Dần dần, mình cảm thấy chán nản và đòi chia tay vì hết cảm xúc. Chàng vội bay về Hà Nội để hẹn gặp mình. Hôm đấy trời mưa to, chàng cầm ô che cho hai đứa. Đến khi về của nhà mình, nửa người chàng ướt nước mưa vì chàng kéo ô che hết cho mình rồi. Mình nhìn thấy và dặn chàng: Anh muốn yêu người khác thì phải học cách yêu bản thân mình trước đã. Và sau này khi chúng mình quay lại với nhau, chàng đã biết tự chăm sóc bản thân hơn. Chàng dành nhiều thời gian cho những sở thích riêng của mình hơn, cân đối thời gian giữa tình yêu, công việc và bản thân. Điều đó khiến chàng trở nên quyến rũ và hấp dẫn biết bao trong mắt mình.
Mình nghĩ trong cuộc sống vội vã này, chúng ta dễ dàng bị cuốn theo những trách nhiệm, những mục tiêu mà quên chăm sóc chính bản thân mình. Đâu là lần cuối bạn dành trọn vẹn một buổi tối cho riêng bản thân và làm điều mình thích? Hãy chậm lại một chút, cảm nhận xem trên cơ thể mình có chỗ nào đang căng cứng, nhức mỏi, lắng nghe tiếng nói con tim xem mình đang muốn làm gì? Mình tin rằng tình yêu đơn giản lắm đâu cần to tát cầu kì. Chỉ cần một món quà nho nhỏ, một tin nhắn thủ thỉ yêu thương, một cử chỉ ấm áp cũng đủ làm con tim chúng ta rung rinh vui vẻ cả ngày rồi. Yêu bản thân cũng vậy thôi! Chỉ cần chúng ta chậm lại một chút, hiện diện với bản thân: khi ta bước đi ta cảm nhận đôi chân mình in dấu lên mặt đường, khi ta làm việc ta biết ta đang cố gắng và cống hiến, khi ta tắm ta nhẹ nhàng vỗ về cơ thể mình.... Rồi chúng ta sẽ thấy chao ôi sao mà thân thương cái cơ thể và tâm hồn đang đồng hành cùng ta đến thế. Vậy nên, bắt đầu từ ngay hôm nay, bạn có thể lên kế hoạch hẹn hò với chính bản thân mình, ít nhất 1 tiếng trọn vẹn mỗi tuần, làm điều mình thích, và chỉ mình thôi. Đã lên lịch hẹn hò là không được huỷ hẹn hay cho bản thân leo cây đâu. Còn nữa, hãy tìm hiểu những cách chăm sóc cơ thể và tinh thần, và lên lịch thực hành. Hãy lấp đầy mỗi ngày của bạn với những niềm vui, những điều làm bạn yêu thích, hiện diện tận hưởng một cách trọn vẹn và đừng quên ghi lại những điều biết ơn vào cuối ngày nhé.
Mình từng nghe ai đó nói rằng: Tình yêu cần có lòng dũng cảm. Dũng cảm để có thể yêu hết cả những khuyết điểm, dũng cảm để bao dung và thứ tha. Yêu bản thân có lẽ cần nhiều lòng dũng cảm hơn thế nữa, vì chúng ta đã quá quen với việc để tâm đến khuyết điểm của mình. Nhưng mình tin rằng, đây sẽ là tình yêu tuyệt vời nhất, vì nó luôn có sẵn và tràn đầy bên trong mỗi chúng ta rồi, chỉ đợi chúng ta đánh thức và nuôi dưỡng thôi. Lời cuối cùng mình xin được gửi tới những ai đang vật lộn tìm cách yên thương bản thân. Mình biết điều này thật chẳng dễ dàng. Bạn có thế thấy bản thân thật tồi tệ, chẳng thể yêu thương nổi, cũng không xứng đáng được yêu thương. Nhưng bạn đừng lo, việc bạn có mặt ở đây, chủ động học cách yêu bản thân, tức là bạn đã đi được một nửa hành trình rồi. Và vũ trụ đã đưa bạn đến với đôi lời của mình, như một cái duyên trên hành trình học cách ôm ấp và yêu thương tuyệt đẹp của bạn.
Và mỗi chúng ta sẽ chỉ cần mất 1/5 giây để có thể rung động trước chính bản thân mình.