NÃO BỘ KHÔNG SINH RA ĐỂ CHÚNG TA HẠNH PHÚC

Ngày đó, loài người quá nhỏ bé giữa muôn trùng thú dữ và rừng rậm hùng vĩ.

Thiếu đi sức mạnh và tốc độ của các thú săn mồi khác, loài người dễ dàng gặp hiểm nguy và diệt vong. Nhưng rất nhanh, loài người leo lên đầu chuỗi thức ăn nhờ sự tiến hoá của não bộ. Tâm trí ta học được cách sinh tồn và giữ cho ta an toàn. Chúng ta tập trung vào những điều tiêu cực đã qua và những trải nghiệm tồi tệ để học hỏi, rút kinh nghiệm và sinh tồn. Giữa ranh giới sống và chết, chúng ta cần phải biết lo sợ trước bất kì một dấu hiệu nhỏ, dù chỉ là sự lay động của một tán lá (có thể là dấu hiệu của thú dữ ẩn nấp). Vậy nên những suy nghĩ thái quá, những nỗi sợ thường trực và xu hướng tập trung tới điều tiêu cực là những nét di truyền giúp ta sinh tồn.

Tâm trí của loài người không vận hành theo cách để chúng ta hạnh phúc, nó vận hành để chúng ta sinh tồn.

Hiểu được điều này, ta sẽ thấy bản thân thật ngốc nghếch biết bao khi đặt niềm tin vào những tiếng nói của tâm trí. Cần phải hiểu rằng, loài người giờ đây không còn sống giữa rừng núi và muôn vàn thú dữ nữa; và cơ chế sinh tồn không còn có ích như nó đã từng.

Khi ta muốn đứng lên trước đám đông và cất tiếng nói của mình, tâm trí tin rằng điều đó thật nguy hiểm và khác xa khỏi những thứ thường nhật trong tầm kiểm soát… Nó ngay lập tức khởi lên một giọng nói phản diện thì thầm trong đầu ta: “Mày yếu kém vậy mà cũng đòi thể hiện? Ai sẽ nghe mày nói đây? Mọi người sẽ cười nhạo mày thôi. Mày sẽ thât bại trong nhục nhã thôi…” Nếu tin vào những tiếng nói phản diện đó, bạn sẽ ngồi lặng im, cúi đầu, cả đời… tin rằng bản thân là kẻ không xứng đáng.

Chỉ cần cẩn thận quan sát một chút, bạn sẽ thấy bên trong mình xuất hiện thật nhiều những tiếng nói phản diện mỗi ngày. Mình không đủ tốt. Người ấy sẽ không yêu mình đâu. Mình sẽ không thành công được đâu. Mình không xứng đáng được hạnh phúc…

Những tiếng nói đấy không đúng đâu. Và giờ đây, với sự hiểu biết, bạn có thể lựa chọn không tin vào chúng nữa. Bạn hiểu rằng, tâm trí đang cố gắng giữ bạn trong vùng an toàn. Nhưng, đó chỉ là một thói quen của tâm trí - một thói quen đã không còn ích lợi gì cho bạn.

Vậy ta nên làm gì đây?

Hãy học cách buông bỏ những tiếng nói phản diện, những nỗi sợ và cả những niềm tin đang giới hạn bạn. Rằng: tao biết, tâm trí ạ, mày đang có ý tốt. Nhưng tao có lựa chọn của riêng tao.

Đó là: yêu và yêu thật nhiều; là dấn thân đến tận cùng, đi sang phía bên kia nỗi sợ, làm những điều ta muốn, dám là chính mình. Bởi cuộc đời thật quá ngắn ngủi cho những nỗi sợ và sự chối từ.

Và điều hối tiếc nhất mà ta có thể mắc phải chính là sống như thể ta vẫn còn có một cuộc đời thứ hai.

By Thanh Alice

#ThanhAlice

 
 
Next
Next

OVERTHINKING - KẺ NGHĨ NHIỀU