LET IT GO, LET IT FLOW

/Đôi khi bạn không cần phải kiếm tìm, vì mọi thứ đã có sẵn trong bạn rồi/

Nếu được chọn, tôi muốn mình là một dòng nước.

Thanh mát, bình yên và tự do.

Hai năm trước, tôi từng đứng trước một lựa chọn khắc nghiệt sẽ thay đổi toàn bộ cuộc đời tôi. Đó là liệu tôi nên bỏ lại công việc và cuộc sống đầy cảm hứng và say mê để đi theo người đồng hành lí tưởng của mình đến một đất nước xa lạ; hay là buông tay tình yêu đó để bảo toàn những gì đang hiện hữu.

Nếu là các bạn thì các bạn sẽ lựa chọn ra sao?

Còn tôi, tôi đã dũng cảm đi về phía “không biết”, nhưng tôi biết chắc mình có một người đồng hành thấu cảm và bao dung.

Tất nhiên, đó vẫn là con đường gập ghềnh với nhiều bất an trong tâm trí. Bởi điều tôi bỏ lại không chỉ là một công việc, một lối sống… mà là một định danh đã đi theo tôi thật lâu.

Đôi khi trong những lần tuyệt vọng kiếm tìm giá trị mới của bản thân, tôi đã trống rỗng mà tự hỏi chính mình: nếu không còn là một nhà giáo truyền cảm hứng và lan toả tri thức, thì tôi là ai trong cuộc đời này đây? Liệu tôi còn có thể sống một cuộc đời cảm hứng và có ích?

Đó là một hành trình mà tôi phải tự làm việc rất nhiều với chính mình, cũng như với sự hỗ trợ của những công cụ, những chuyên gia.

Khi đó, tôi đã tìm đến sự hỗ trợ của liệu pháp Khai Vấn. Sau một tiếng trò chuyện cùng người khai vấn của mình, tôi cảm thấy nhẹ lòng và tự tin hơn. Trên tất cả, hình ảnh mà tôi nhận được từ cuộc hội thoại hữu ích này (chủ yếu là tôi được lắng nghe) là một dòng nước lãng đãng và cũng mạnh mẽ đến không ngờ. Và hình ảnh đó đã trở thành hành trang theo tôi thật lâu, mỗi khi tôi thấy mình cần một mỏ neo cho tâm hồn để an yên bước tiếp.

Trong những giai đoạn khó khăn của cuộc đời, ta thường thấy bế tắc với những trở ngại, những tình cảnh trớ trêu, những bị động và những tiềm năng ít ỏi. Một cách kì cục, bộ não ta tập trung đến những điều kém sáng sủa.

Cũng như tôi lúc ấy, chỉ thấy mình như một hòn đá đóng băng và gồng ép, dù là tôi lựa chọn như thế nào thì tôi cũng chẳng thể có được sự thả lỏng bình yên như tôi muốn. Nhưng hình ảnh của dòng nước đã thay đổi góc nhìn của tôi.

Dòng nước không cần trở thành một thứ gì khác để thích nghi với môi trường xung quanh. Tự bản thân nó đã có sẵn sự thư thái và cả phẩm chất sôi nổi. Khi đi qua vùng đất êm đềm, nó sẽ thả trôi nhẹ nhàng và yên ả. Khi băng qua những gập ghềnh, thử thách và cơ hội, nó trở nên dữ dội và quyết liệt để tiến về phía trước.

Tôi nhận ra, cảm giác thư thái dễ chịu mà tôi cố gắng kiếm tìm đã có sẵn trong tôi, trong con tim, lồng ngực và từng hơi thở. Mỗi khi cảm thấy stress và choáng ngợp, tôi hoàn toàn có thể chậm lại một chút, hít một vài hơi thật sâu, đưa sự chú tâm về chính bản thân mình và nở một nụ cười nhẹ. Trong giây phút chậm lại đó, tôi nhận thức được quyền năng mà tôi có: quyền năng yêu thương và tập trung vào bảo thân, nhớ rằng mình là nhân vật chính của cuộc đời mình. Tôi có thể là dòng nước lãng đãng mơ màng và mềm mại tận hưởng cảnh đẹp mỗi nơi nó đi qua, cũng có thể trở nên sôi nổi và phấn kích tiến về phía trước một cách tự tin và quyến rũ.

Tôi hoàn toàn có thể có cả hai: Sự thư thái thả lỏng và sự vận động phát triển đến tận cùng.

Tôi hoàn toàn có thể là dòng nước lãng đãng và dòng nước nhiệt huyết.

Tất cả đều đã có sẵn trong tôi, chỉ đợi tôi tập trung vào bản thân và cho phép chúng được hiện diện.

Vậy nên nếu bạn đang gặp những khó khăn, căng thẳng và vội vã trên đường đời khiến bạn rời xa chính bản thân mình; hãy chậm lại một chút, quay trở lại với tình yêu thương và sự tự tin tự thân và “kích hoạt" nguồn lực có sẵn bên trong bạn.

Nhớ rằng tự bản thân bạn đã đủ đầy, và bạn được định sẵn để toả sáng.

#ThanhAlice

 
Previous
Previous

TRONG NHỮNG NGÀY KHÓ KHĂN NHẤT, TÔI TÌM THẤY VIẾT

Next
Next

BẠN KHÔNG CẦN VƯỢT QUA MỌI THỨ MỘT MÌNH